Xe tăng tại Quảng trường Đỏ trong cuộc đảo chính 1991 |
Thứ nhất, tại sao các Đảng Cộng sản và nhà
nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu và Liên Xô lại mắc mưu “diễn biến hòa bình”,
lâm vào khủng hoảng trầm trọng, nhân dân mất niềm tin vào Đảng, và tự Đảng Cộng
sản đánh mất vai trò lãnh đạo, sự cầm quyền của mình:
Một là, do Đảng Cộng sản các nước Đông Âu và
Liên Xô vi phạm thô bạo nguyên tắc mácxít – lêninnít, dẫn đến nội bộ đảng, nhà
nước và nhân dân bị chia rẽ, mất đoàn kết, thiếu thống nhất, một bộ phận không
nhỏ cán bộ, đảng viên đã bị tha hóa, biến chất; dẫn đến những sai lầm nghiêm
trọng trong xác định đường lối, chiến lược, sách lược của đảng; không thường
xuyên chăm lo đào tạo, bồi dưỡng, giáo dục đội ngũ cán bộ, làm trong sạch, lành
mạnh “bộ máy”, nội bộ đảng, nhà nước và chính quyền các cấp dẫn đến tự chuyển
hóa, làm cho các phe phái nổi lên tranh giành quyền lực.
Hai là, các Đảng Cộng sản nêu trên đã thỏa
hiệp, chấp nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập trong quá trình cải tổ,
cải cách đất nước, dẫn đến tình trạng tranh giành quyền lực, đấu đá, xâu xé lẫn
nhau, làm suy yếu đảng, đánh mất niềm tin, sự giúp đỡ của nhân dân.
Ba là, các Đảng Cộng sản không những không
chăm lo xây dựng đất nước, chăm lo phát triển kinh tế, nâng cao đời sống vật
chất, tinh thần của nhân dân mà còn mắc mưu “phi chính trị hóa” lực lượng vũ
trang; không chăm lo làm trong sạch các cơ quan bảo vệ luật pháp như thanh tra,
kiểm tra, công tố và tòa án.
Bốn là, đã để Mỹ và phương Tây can thiệp sâu
rộng, tạo dựng “ngọn cờ”, hỗ trợ lực lượng đối lập, chống đối trong nước, làm
cho đất nước gặp không ít khó khăn cả về kinh tế lẫn chính trị, dẫn đến khủng
hoảng trầm trọng; đảng không thể lãnh đạo nhà nước và xã hội, còn nhà nước
không thể kiểm soát cán bộ công chức và chính quyền nhân dân, các tổ chức chính
trị, xã hội khác.
Năm là, đã để chủ nghĩa đế quốc và các thế lực
thù địch lợi dụng “diễn biến hòa bình” để tập hợp, lôi kéo các phần tử bất mãn
với chế độ, xuyên tạc sự thật để nhân dân nghi ngờ, mất niềm tin và quay lưng
chống lại đảng, nhà nước; đồng thời, kích động, mua chuộc, lôi kéo một bộ phận
không nhỏ nhân dân đứng về phía chúng.
Thứ hai, cần đặt câu
hỏi: Tạo sao “diễn biến hòa bình” đã không thành công ở Trung Quốc và Cuba ?
Một là, khác với Liên Xô và các nước Đông Âu,
các Đảng Cộng sản và nhà nước xã hội chủ nghĩa ở Trung Quốc và Cuba đã nhận
thức rõ bản chất, âm mưu, thủ đoạn thâm độc của “diễn biến hòa bình”, có đối
sách chủ động, tích cực đấu tranh phòng, chống một cách hiệu quả nên không để
xảy ra tình trạng đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, không để cho tư tưởng
tự do, dân chủ, nhân quyền kiểu phương Tây thấm sâu vào quần chúng nhân dân.
Hai là, mặc dù còn khó khăn về kinh tế, song
nội bộ đảng, nhà nước thật sự đoàn kết, thống nhất; đường lối, chủ trương,
chính sách, pháp luật được triển khai đồng bộ, thống nhất, thực hiện nghiêm
minh; đã xử lý đúng đắn các mối quan hệ biện chứng giữa đổi mới, ổn định và
phát triển, giữa xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; luôn quan tâm phát triển kinh tế,
giữ vững ổn định chính trị, nâng cao đời sống vật chất, tinh thần cho nhân dân,
làm cho người dân tin tưởng và gắn bó chặt chẽ với đảng, nhà nước.
Ba là, Đảng, nhà nước luôn bảo đảm sự thống
nhất, đoàn kết trong nội bộ, luôn tăng cường sự lãnh đạo của đảng, xây dựng bộ
máy nhà nước trong sạch vững mạnh, kịp thời phát hiện đấu tranh loại bỏ phần tử
cơ hội, biến chất trong tổ chức, đặc biệt, đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí
rất quyết liệt, không để xảy ra các hiện tượng “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
trong nội bộ.
Bốn là, Đảng, nhà nước luôn chăm lo xây dựng và
kiên trì nguyên tắc đảng lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt quân đội nhân
dân, công an nhân dân; chủ động bảo vệ Tổ quốc từ sớm, từ xa, trừ họa từ trước,
từ lúc đất nước còn thanh bình, chưa lâm nguy; không để các thế lực phản động
tạo dựng ngọn cờ, xây dựng lực lượng để chống phá đảng, nhà nước.
Năm là, Đảng, nhà nước thường xuyên thực hiện
tốt nguyên tắc tự phê bình; chủ động tích cực sơ kết, rút kinh nghiệm đấu tranh
chống “diễn biến hòa bình” từ thực tiễn đấu tranh trong nước và các nước khác
với tinh thần cảnh giác cách mạng cao.
Vi rút “diễn biến hòa bình” đã xâm nhập và chống phá ở mỗi nước tuy có điểm khác nhau, song
nhìn tổng thể, nó đều có những điểm chung, khá thống nhất là: tập trung
đánh phá, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, nhà nước xã hội chủ nghĩa,
thực hiện “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang,… Vì vậy, mỗi cán bộ,
đảng viên và mỗi công dân nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, bằng lương
tâm và trách nhiệm hãy giữ vững niềm tin cách mạng, nêu cao cảnh giác, đoàn kết
đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù
địch.
Loạt bài viết trên có tham khảo tài
liệu “Phòng chống “diễn biến hòa bình” ở Việt Nam – Mệnh lệnh của cuộc sống”
Bài viết rất hay
Trả lờiXóa