Bằng những thông tin bị bóp méo, tổ chức Việt Tân
quy kết rằng, từ đầu năm 2023, Việt Nam chính thức là một thành viên của Hội
đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, “thế nhưng tình trạng nhân quyền trong nước vẫn
bị các tổ chức bảo vệ nhân quyền thế giới đánh giá là ngày càng tồi tệ”!; vu cáo Việt Nam “tiếp tục tăng cường đàn áp, bắt giam
các nhà báo độc lập, các nhà hoạt động nhân quyền, các lãnh đạo xã hội dân sự
và những người sử dụng mạng xã hội bình thường với các điều luật mơ hồ và những
phiên tòa bỏ túi”.
Họ đưa ra những viện dẫn sai trái khi quy kết rằng,
“gần đây nhất, Hà Nội đã gán tội trốn thuế cho những nhà bảo vệ môi trường hàng
đầu ở Việt Nam nhằm ngăn cản sự hoạt động của các tổ chức dân sự bảo vệ môi
trường đang được nhiều sự hỗ trợ trong cũng như ngoài nước”! Bằng việc nêu ra
chủ đề “75 năm Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền – tự do, bình đẳng, công lý cho
Việt Nam”, Việt Tân thể hiện sự bịp bợm khi rêu rao việc trao giải thưởng nhân
quyền là “đề cao sự hy sinh can đảm của các nhà hoạt động, ngay cả khi ở trong
tù, vẫn miệt mài tranh đấu để đòi tự do, bình đẳng và công lý cho dân tộc Việt
Nam”.
Thủ đoạn không gì khác là đánh lận bản chất, đưa ra
những lời loè bịp dư luận dưới danh nghĩa “ủng hộ các nhà hoạt động nhân
quyền”, đồng thời lộ rõ ý đồ trục lợi, kiếm tiền khi kêu gọi sự tham gia tài
trợ của các tổ chức, cá nhân.
Việc lừa bịp dư luận bằng cái từ mỹ miều “giải
thưởng nhân quyền” vốn là thủ đoạn quen thuộc của các tổ chức chống phá đất
nước. Nó khôi hài ngay từ việc lấy tên giải thưởng, ở đây là Lê Đình Lượng –
một đối tượng phạm tội bị TAND cấp cao y án 20 năm tù hồi tháng 10/2018 về tội
“Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”; “Hội đồng” để chấm và trao giải, với những cái tên
vừa nghe đã biết chân tướng, gồm: Lê Công Định, dân biểu Hoa Kỳ Alan Lowenthal,
Phạm Minh Hoàng...
Với Hội đồng như vậy, nên những đối tượng càng chống phá Nhà nước, chống phá
nhân dân Việt Nam thì lại càng được “lên bục nhận thưởng”. Thông qua giải
thưởng, các tổ chức này vừa tạo dư luận, vừa giúp đỡ về vật chất cho các đối
tượng chống phá trong nước, đồng thời tạo cớ để khuếch trương thanh thế, từ đó
để nhận được sự hỗ trợ tài chính từ các tổ chức đứng sau.
Hãy điểm danh những đối tượng lên bục nhận thưởng
trước đây như Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Lê Quốc Quân, Tạ
Phong Tần, Nguyễn Văn Hải (blogger “Ðiếu cày"), Phan Thanh Hải (blogger
"Anh ba Sài Gòn"), Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Hoàng Đức Bình, Trần Thị
Nga, Phạm Đoan Trang... thì thấy rõ bản chất. Rõ ràng, việc cổ suý, trao giải
cho những đối tượng chống Nhà nước, chống Nhân dân chính là một chiêu bài bịp bợm của những tổ
chức thù địch với Việt Nam. Họ cố gắng tô vẽ cho các đối tượng này qua các danh
hão như “nhà báo tự do”, “nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền”, “tù nhân lương
tâm”, “công dân yêu nước”... nhưng họ không thể che đậy được ý đồ chống phá
Ðảng, Nhà nước, Nhân dân Việt Nam.
Xét đến cùng thì việc trao các loại “giải thưởng
nhân quyền” cho các đối tượng đã đề cập ở trên chính là một thủ đoạn, một yếu
tố cấu thành của kịch bản trong chiến lược “diễn biến hoà bình”, can thiệp vào
công việc nội bộ của Việt Nam. Điều đáng nói là những đối tượng được xướng tên
như vậy không biết đấy là điều hổ thẹn, vẫn tỏ ý đắc chí, như thể làm được công
lao gì ghê gớm lắm. Phản dân, hại nước, thực sự thì những người nhận giải
thưởng đó có khác gì con rối, trò chơi, bị người khác dùng làm trò tiêu khiển
mà không ý thức được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
hãy thể hiện chính kiến của bạn