Trần Anh Tuấn với các em nhỏ
khi còn đang là Thượng úy
|
Trai Hà Nội xịn,
đẹp trai, lịch lãm, yêu nghệ thuật, thích giúp đỡ người yếu thế trong cộng đồng…
Người tôi muốn nói, đó chính là một chiến sĩ Công an nhân dân - Đại úy Trần Anh
Tuấn – Cán bộ Trường Đại học Phòng cháy chữa cháy/Bộ Công an.
Sinh năm 1981, tại Hà Đông (Hà Nội); bằng sự nỗ
lực cá nhân, Trần Anh Tuấn đã có bằng cử nhân sư phạm âm nhạc loại giỏi của Trường
ĐH Sư phạm Nghệ thuật Trung ương. Tuy nhiên, từ bé được tận mắt chứng kiến những
cảnh đời, những số phận không may mắn… điều đó thôi thúc anh trở thành một chiến
sĩ Công an, để bảo vệ những thân phận thiệt thòi.
Giờ đây, cậu bé Trần Anh
Tuấn năm nào đã trở thành một Đại úy Công an; với những việc làm hết sức bình
thường nhưng nhiều người phải ngã mũ.
1. Sau giờ làm
việc, trút bỏ quân phục, Trần Anh Tuấn rong ruổi khắp Hà Nội bán chổi chít giúp
người khiếm thị.
Trần Anh Tuấn đi bán chổi cho người khuyết tật |
Trong suốt một năm, Trần
Anh Tuấn đã giúp người khuyết tật bán ra khoảng 2 ngàn chiếc chổi; nhờ đó mà
nhiều người khuyết tật vơi bớt đi những nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền. Anh khẳng định
rằng “Tôi không bán chổi ngày một, ngày hai mà làm dài lâu”.
2. Vào một buổi
tan tầm, Trần Anh Tuấn chạy xe từ trường đại học về nhà. Đường tắc, tiếng trẻ
khóc xen lẫn tiếng quát mắng nhau làm không khí trở nên oi bức, trong khi thiếu
người phân luồng giao thông, Anh quyết định xuống xe làm nhiệm vụ giải tỏa ách
tắc.
“Tôi sống trên phố Thanh
Bình, phường Mỗ Lao, Hà Đông. Mỗi lần đi làm từ cơ quan về nhà lại phải chứng
kiến cảnh tắc đường, người dân vô cùng khổ sở. Để giúp mọi người lưu thông dễ
dàng, cứ đến đấy tôi lại dừng xe xuống phân luồng. Có nhiều hôm nắng to, mưa lớn,
người dân còn mang ô ra che cho tôi, những lúc như vậy tôi thường từ chối vì ô
làm mất tầm nhìn của người đi đường, mọi người không thể nhìn thấy hiệu lệnh để
làm theo được”.
3. Đã ba năm
nay, cứ chiều thứ 6 hàng tuần, Trần Anh Tuấn lại tới trường Nguyễn Đình Chiểu,
dạy ghi - ta cho trẻ em khiếm thị.
Dạy guitar cho trẻ khuyết tật |
Một buổi dạy đàn guitar
cho trẻ khiếm thị của Anh đông nhất là 10 em và anh chưa từng nghỉ một buổi dạy
nào dù cho hôm đó chỉ còn một học sinh. “Tôi muốn các em hiểu rằng hôm nào tôi
cũng sẽ đến với các em. Nếu tôi chỉ nghỉ một buổi thôi mà vô tình hôm đó có học
sinh đến học, lần sau các em cũng sẽ nghĩ có thể thầy không đến”.
Em Lưu Xuân Tuân, học sinh lớp 3 Trường Nguyễn
Đình Chiểu cho biết: “Thầy Tuấn rất hiền và tình cảm. Thầy không bao giờ cáu.
Thầy dạy bọn em từng tí một, thầy còn hát cho chúng em nghe nữa. Chúng em bạn
nào cũng yêu quý thầy”.
Trần Anh Tuấn
làm từ thiện nhiều đến nỗi có người bảo anh là người không bình thường, điên,
khùng, có kẻ nói anh "làm màu", muốn được nổi tiếng. Điều đó không
làm anh bận tâm, bởi vì với anh được “gần dân, chia sẻ những khó khăn vất vả với
người dân và đồng hành cùng họ” chính là mục tiêu sống.
Với cá nhân tôi, tôi mong xã hội ta có nhiều người điên, khùng như
Đại úy Trần Anh Tuấn để nhân dân được nhờ./.
Cảm ơn tấm lòng vàng của Anh Tuấn
Trả lờiXóa