Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, giáo dục có một vị trí và vai trò vô cùng quan trọng. Người chỉ rõ nền giáo dục Việt Nam là nền giáo dục vì con người, có vai trò huấn luyện, bồi dưỡng, phát triển toàn diện con người Việt Nam mới xã hội chủ nghĩa. Nhiệm vụ của nền giáo dục là “phải phục tùng đường lối chính trị của Đảng và Chính phủ, gắn liền với sản xuất và đời sống của nhân dân. học phải đi đôi với hành, lý luận phải liên hệ với thực tế”.
Giáo dục phải góp phần đào
tạo ra được những người lao động mới. Đó là những người có lòng yêu nước nồng
nàn, “trung với nước, hiếu với dân”, có đạo đức cách mạng trong sáng, có chí
khí hăng hái vươn lên, không quản ngại khó khăn, gian khổ, hy sinh, có tinh
thần gan dạ, dũng cảm, khiêm tốn, thật thà, cần cù, tiết kiệm, trong sạch, giản
dị, có tri thức và sức khoẻ để trở thành những người chủ tương lai của đất nước,
“những người kế thừa xây dựng chủ nghĩa xã hội vừa hồng, vừa chuyên”.
Với một tầm nhìn thời đại và tư duy toàn cầu, Chủ tịch Hồ Chí
Minh đã chỉ ra những mục tiêu của giáo dục là “đào tạo các em nên những người
công dân hữu ích cho nước Việt Nam, phát triển toàn diện con người, thúc đẩy
hoàn toàn những năng lực sẵn có của các em”. Học để làm việc, làm người, làm
cán bộ. “Học để phụng sự đoàn thể, giai cấp và nhân dân, Tổ quốc và nhân loại”;
“Học để sửa chữa tư tưởng”; “Học để tu công đạo đức cách mạng”; “Học để tin
tưởng”...
Muốn đạt được những mục tiêu đó, nội dung giáo dục phải toàn
diện, phù hợp với tính chất của trường học dưới chế độ mới; phù hợp với đặc
điểm Việt Nam trong bối cảnh chung của thế giới. Nội dung đó bao gồm cả văn
hóa, chuyên môn nghề nghiệp, các ngành nghề liên quan trực tiếp tới công
nghiệp, nông nghiệp, nông thôn, vùng dân tộc thiểu số và miền núi; các lĩnh vực
an ninh, quốc phòng liên quan tới sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc..
Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng giáo dục phải có tính toàn diện,
trong đó giáo dục đạo đức là gốc rễ, nền tảng. Trong thư gửi các em học sinh
nhân ngày mở trường 24/10/1955, Người nhắn nhủ việc giáo dục gồm có:Thể dục: Để
làm thân thể mạnh khoẻ, đồng thời cần giữ vệ sinh riêng và vệ sinh chung.
Trí
dục: Ôn lại những điều đã học, học thêm những tri thức mới.
Mỹ
dục: Để phân biệt cái gì là đẹp, cái gì là không đẹp.
Đức
dục: Là yêu Tổ quốc, yêu nhân dân, yêu lao động, yêu khoa học, yêu trọng của
công”.
Cả
bốn nội dung trên của giáo dục được Chủ tịch Hồ Chí Minh khái quát lại trong
hai chữ “tài” và “đức”.
Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, trong giáo dục, kiến thức là rất cần
thiết, nhưng Người cũng chỉ ra rằng, đạo đức đóng vai trò quan trọng không kém.
Người khẳng định: “Giải phóng cho dân tộc, giải phóng cho loài người là một
công việc to tát mà tự mình không có đạo đức, không có căn bản... thì còn làm
nổi việc gì?”.
Nói chuyện với cán bộ sinh viên Trường Đại học Sư phạm Hà Nội
21/10/1964, Người chỉ rõ: “Dạy cũng như học phải chú trọng đến cả tài lẫn đức.
Đức là đạo đức cách mạng. Đó là cái gốc, rất quan trọng. Nếu không có đạo đức
cách mạng thì có tài cũng vô dụng”. Trong bức thư gửi giáo viên, học sinh,
cán bộ và thanh niên ngày 31/10/1955, Chủ tịch Hồ Chí Minh căn dặn: “Đối với
Đại học thì cần kết hợp lý luận khoa học với thực hành, ra sức học tập lý luận
và khoa học tiên tiến của các nước bạn, kết hợp với thực tiễn của nước ta, để
thiết thực giúp ích cho công cuộc xây dựng nước nhà. Trung học thì cần đảm bảo
cho học trò những tri thức phổ thông chắc chắn, thiết thực, thích hợp với nhu
cầu và tiền đồ xây dựng nước nhà, bỏ những phần nào không cần thiết cho đời
sống thực tế. Tiểu học thì cần giáo dục các cháu thiếu nhi: Yêu Tổ quốc, yêu
nhân dân, yêu lao động, yêu khoa học, trọng của công”.
bài viết rất thiết thực
Trả lờiXóa